Chúng ta sống, ko chỉ vì những j chúng ta nghĩ, mà vì những j chúng ta cần......
Tích cực
nhokbuonplus
Tổng số bài gửi : 637
Join date : 07/07/2011
Tuổi! : 30
Đến từ(xóm) : haizz,..
Châm ngôn sống! : Chúng ta sống, ko chỉ vì những j chúng ta nghĩ, mà vì những j chúng ta cần......
Tiêu đề: Góc cảm nhận!
Thư gửi cha!!
Ngày… Tháng… Năm
Chào cha!!
Hôm nay, con lại viết thư cho cha. Lần đầu tiên đứa con trai này viết cho cha một bức thư như thế này. Từ rất lâu con rất muốn gửi lá thư này đi, nhưng rồi con lại sợ. Sợ những trận roi đòn, những trận đánh đập của cha.
Con còn nhớ rất rõ, những tháng ngày Cha cờ bạc và trốn nợ. Chỉ có mẹ con là gánh tất cả cho Cha, Cha trốn nợ và ba lại đi ăn ở với người đàn bà khác. Bỏ mẹ con và anh 2 trơ trội trong căn phòng hẹp. Lúc đó con chỉ vừa 8 tuổi, con ú ớ kêu Cha trong giấc ngủ?
Đến khi, con lớn rồi con đã hiểu chuyện. Con cảm thấy tình thương của con đối với cha, không còn nữa. Chỉ là những hận thù trong lòng không thể nguôi. Cha đi đi về về, Cha chưa bao giờ quan tâm đến gia đình này cả, trong khi ngần ấy năm mẹ lại lo cho ba hết mình. Dù cho Cha đã rất nhiều lần đánh đập mẹ một cách tàn nhẫn. Nhiều lần, đêm đến con nghe thấy tiếng mẹ khóc mà nghẹn ngào trong giây phút lạnh đến rùng mình.
Con không trãi qua, nhưng ít nhiều con vẫn hiểu được cảm giác của mẹ lúc bị người chồng “ngoại tình” còn về đánh đập vợ con. Có lần, con đi học về muộn vì con lỡ chuyến xe bus. Về đến nhà, chỉ trễ 15 phút thôi. Cha nhìn con không nói gì, bất ngờ từ chiếc quần tây của cha rút ra sợi dây nịch
Cha không thương hại gì, ban cho con một trận đòn mà không một lời hỏi để con kịp nói!! Mẹ chạy ra và hỏi, cha không nói gì chỉ xoay qua và ban cho mẹ một cái tát vào mặt và lên tiếng “bà đi chỗ khác, chỗ tôi dạy đứa con mất dạy này”.
Con đã bao giờ, làm sai với những ý của cha không? Cha nói 1 con không dám nói 2, khi con lên cấp 3. Đã 17 tuổi, cha vẫn ban cho con những trận đòn nhừ tữ từ ký ức ngày xưa. Nhưng, lần này nó đau hơn gấp bội lần.
Con không phải đau vì bị cha đánh, mà con đau ở chỗ Cha vì người đàn bà khác mà đánh đập con, con đang đau nơi con tim. Nỗi uất hận trong con lớn dần theo những trận đòn nhừ tữ mà không một lời giải thích hợp lý.
Ba bực lên chỉ một chút, lại tìm đến con là nơi trút hận!! Vào lớp, con nghe những người bạn kể về gia đình. Ôi, sao “êm ấm” quá cha à, con ghen tị đến từng lời nói có người khác. Nhưng, biết làm sao hơn khi con không được như họ?
---
Có đôi lần, cha nhậu về rất khuya. Con và mẹ ngồi chờ cha về, nhưng rồi đến nhà Cha ban cho con cái đạp ngang hong. Nó rất đau, nhưng con không dám khóc, mẹ chỉ biết. Mẹ im lặng, vì hiểu chuyện gì sẽ xảy ra nếu con và mẹ khóc.
Đến tận sáng hôm sau, khi cha tỉnh rượu mẹ bước ra hỏi “hôm qua anh đi đâu, sao về khuya quá!!” Cha xoay ngang tát cho mẹ vào mặt “tao đi đâu là chuyện của tao. Mầy không việc gì làm hay sao mà hỏi?”, từ sau nhà con vẫn nghe thấy!! Con vội chạy ra, trước mặt con là những sự đánh đập của cha.
Lần đó, là lần bất hiếu nhất trong đời con đã cãi lại lời Cha. Con xô Cha ra và Cha té xuống đập đầu vào cạnh bàn, lúc đó. Con rất sợ, những ký ức ngày xưa ùa về, làm con rất sợ. Cha ngất xĩu, nhưng lòng con không lo lắng điều gì cho Cha, chỉ là những cảm giác sợ…
Mẹ chạy lại ôm chầm lấy Cha và đưa đi bệnh viện, mẹ lúc nào cũng lo cho con. Bảo con qua nhà người bạn ở 1 thời gian hẳn về. Mẹ thương con nhiều lắm, mẹ thương con bao nhiêu là ngược lại cha đánh đập con bấy nhiêu. Mẹ thương con nhiều đến thế, mà con không làm được gì cho mẹ!!
---
Cho đến khi, mẹ không chịu nỗi nữa. Đưa ra quyết định ly dị, tâm trạng con lúc đó chẳng biết vui hay nên buồn, chỉ là đau xót cho mẹ khi đưa ra quyết định ấy. Cha không nói gì chỉ đòi chia tài sản làm đôi mà đi nuôi người đàn bà khác, sự thật xảy ra trước mặt con nhưng nghàn lưỡi dao đang xé nát!!
Trước mặt con bây giờ, là một kẻ thù con không thể tha thứ. Chứ không còn là người Cha kính mến nhưng thường đánh đập vợ con nữa!! Nếu ai nói rằng con là đứa bất hiếu, thì con xin nguyện vì mẹ mà bất hiếu hết cuộc đời. Con có thể tha lỗi cho Cha những trận đòn tàn ác, nhưng… Con không thể tha lỗi cho một người đàn ông đánh đập vợ vì một người “đàn bà” tạp nham được.
Hằng ngay, con thấy mẹ lủi thủi ngoài bếp và khóc than. Con không biết làm gì hơn núp một góc để nhìn mẹ khóc mà tâm trạng con như rơi vào vực thẩm. Con thương mẹ nhiều quá, cha à!!
Nếu trên đời có điều ước, con chỉ mong Cha quay lại với mẹ đối xử tốt với mẹ, không cần Cha phải tốt với con. Vì… mẹ rất cần Cha. Nhưng, điều ước đó mỏng manh quá. Nó xa xôi quá!! Con trách cha, nỗi giận hơn sẽ không nguôi.